Tại sao Trung Quốc đòi ngư dân nộp phạt 70.000 nhân dân tệ?

12:07 AM |

Dân Làm Báo – Tại sao Trung Quốc đòi ngư dân nộp phạt 70.000 nhân dân tệ?

Dân Làm Báo - 70.000 NDT bằng 231,5 triệu đồng VN tức hơn 11 ngàn đô la. Số tiền lớn cho những ngư dân bám biển nghèo khó, nhưng không đáng là bao đối với một quốc gia. Vậy thì lý do gì Trung Quốc, người bạn 16 chữ vàng và 4 tốt thắm thiết của các đồng chí đảng ta, lại… 70 ngàn lần “tệ” với anh em đồng chí láng giềng môi hở răng lạnh đến thế?
Đây cũng không phải là lần đầu tiên các đồng chí hải tặc phương Bắc bắt ngư dân ta nộp phạt. Tàu cá của ông Lê Vinh, chủ tàu QNg 66 101 TS, ở thôn Tây, xã An Vĩnh – Lý Sơn, với 21 ngư dân đang bị Trung Quốc bắt giữ, đã từng bị TQ cướp, đập phá, và đòi tiền chuộc 2 lần trước đây vào năm 2003 và 2009, mỗi lần đã nộp phạt 50.000 NDT. (1)
Từ mấy năm nay, Trung Quốc đã từng bước tìm mọi cách thu tóm biển Đông. Những quần đảo nào xâm lấn và chiếm đóng được thì họ ra tay. Những vùng biển của Việt Nam mà chưa xâm chiếm được thì Trung Quốc áp dụng âm mưu để biến nó thành “vùng đang tranh chấp”.
Từ chỗ thuộc chủ quyền của Việt Nam sang đến vùng đang tranh chấp thì với việc đòi tiền phạt và nếu Việt Nam đồng ý trả tiền phạt tức là xem như Việt Nam đã công nhận đó là vùng biển thuộc chủ quyền của Trung Quốc(Trên bình diện quốc gia, sau này Trung Quốc sẽ không xem đó là chuyện cá nhân vài người Việt Nam nộp phạt).
70.000 NDT, một số tiền rất nhỏ nhưng là chứng cứ ngàn vàng mà Trung Quốc đang từng bước muốn có được để gom lại thành những bằng chứng “không thể chối cãi”, “xác định” vùng biển “đang tranh chấp” là của Trung Quốc, ngay cả chính phủ Việt Nam cũng đã công nhận qua việc trả tiền phạt vì “ngư dân Việt Nam đã vào đánh cá trong lãnh hải của Trung Quốc”.
Cho đến bây giờ, 21 ngư dân hiền hoà, bám biển để sống vẫn nằm trong tay những tên cướp biển Trung Quốc. Bộ Ngoại Giao Việt Nam vẫn cứ lập lại những điệp khúc phản đối bằng mồm mà bao năm qua đã chứng minh hoàn toàn không đem lại được một kết quả gì, ngoài việc tô vẽ thêm hình ảnh hèn kém của một chính phủ. Số tiền 70.000 NDT mà TQ tính toán và định ra ở mức tuy khó khăn cho ngư dân nhưng không quá lớn để họ không thể xoay sở được để cứu người thân. Dù cảm thấy oan ức nhưng cốt nhục tình thâm vẫn trên hết, những ngư dân này với lòng thương yêu nhau họ sẽ phải đóng tiền chuộc để cứu thân nhân nếu nhà nước VN cứ tiếp tục phản đối bằng mồm và ra sức bảo vệ tình hữu hảo 16 vàng 4 tốt.
70.000 NDT. Đó là điều mà Trung Quốc muốn đạt được. Chứng cớ để sau này xác định vùng biển Hoàng Sa, nơi những người dân Việt chúng ta bao đời đánh cá đó là của họ.
70.000 NDT. Một số tiền nhỏ, nhỏ như cái tâm và bản lãnh của đảng và nhà nước Việt Nam trong chuyện giữ gìn biển đảo, nhưng cái giá mà Việt Nam phải trả vô lại cùng lớn.
Read more…

Lửa cháy cho tình yêu

10:58 PM |

Lửa cháy cho tình yêu



Châu Đình An - Nhìn tấm hình hết sức xúc động, nghĩ đến sự can đảm tuyệt vời và tình yêu đất nước của thanh niên Tây Tạng khiến tôi muốn khóc. Còn hình ảnh nào cao đẹp và ý nghĩa hơn. Kinh thánh Thiên Chúa Giáo dạy rằng: “Yêu là chết cho người mình yêu” vì Chúa Jesus đã chết đau đớn trên thập giá vì yêu thương nhân loài.

Chàng thanh niên Tây Tạng anh hùng cũng đã noi theo tấm gương của Jesus, là chết cho tình yêu, một cái chết không hề lãng phí. Chỉ có tình yêu, người ta mới dám vượt qua tất cả những khó khăn, gian khổ. Chỉ có tình yêu, người ta mới dám từ bỏ tất cả. Chỉ có tình yêu, cuối cùng, là hiến dâng sự sống tươi đẹp của mình. Cái chết cao cả cho tình yêu đất nước của chàng thanh niên Tây Tạng, mãi mãi và mãi mãi ngậm ngùi, đau đớn, ray rứt và rạng rỡ trong lịch sử tranh đấu của nhân dân và đất nước Tây Tạng. 


Tháng 10 năm 1950, Mao Trạch Đông xua quân và chiếm đóng lãnh thổ Tây Tạng từ đó cho đến bây giờ. Tàu đã xáp nhập lãnh thổ Tây Tạng và phần đất của Trung Hoa, nhưng không thể nào xáp nhập trái tim, tư tưởng và con người Tây Tạng được. 

Nhiều cuộc nổi dậy của nhân dân Tây Tạng bị đàn áp. Cho dù được Hoa Kỳ ủng hộ, và thế giới tán đồng, và vị lãnh đạo tinh thần được kính trọng, Đạt Lai Lạt Ma, vẫn không thể lung lay chế độ cộng sản Tàu. Một khi lòng tham của Tàu chiếm đóng, khó lòng nó nhả ra. Nhưng không vì thế, sự việc chống ngoại xâm của Tây Tạng chùn bước. 

Bức hình thanh niên Tây Tạng tự thiêu phản kháng lãnh đạo cộng sản Tàu là Hồ Cẩm Đào khi đến thăm Ấn Độ, chắc chắn làm thế giới bùi ngùi xúc động, và là ngọn lửa sẽ thiêu rụi chế độ cộng sản Tàu trong tương lai. 





Người Mỹ bị gọi là “can thiệp Mỹ”, hoặc “cảnh sát quốc tế” vì bị cho là xen vào các chính sách của các nước nhỏ, cho dù Mỹ can thiệp bằng kinh tế, văn hoá, quân sự vào các vùng trên thế giới. Nhưng, có điều là Mỹ không có chính sách chiếm đóng và không muốn đồng hoá lãnh thổ cho mình. Tàu thì khác, chủ trương của họ là chiếm đóng và đồng hoá các dân tộc khác vào lãnh thổ, Tàu muốn tàn sát, diệt chủng văn hoá, đè bẹp tư tưởng, để tất cả chỉ còn là Hán tộc duy nhất cai trị các sắc dân khác. 

Những nước có chung biên giới với Tàu như Việt Nam, Ấn Độ, Pakistan, Afghanistan, Miến Điện, Nepal… là các nước nhỏ luôn bị, nhòm ngó, bị đe doạ, bị hăm he chiếm đóng lãnh thổ. Ngoại trừ Ấn Độ là nước đông dân có đến cả tỉ người như Tàu, và từng có cuộc chiến tranh với Tàu vào năm 1962, và Tàu cũng ngán Ấn Độ hiện nay. Còn lại, các nước nhỏ khác, là mục tiêu và tầm ngắm của Tàu trong dã tâm thôn tính, xâm chiếm. 

Việt Nam ta từng bị chiếm đóng, và suýt bị đồng hoá gần 1000 năm, nhưng sự quật cường anh dũng của cha ông ta, đã giành lại tự do, độc lập. Nhưng gần đây, dưới sự cai trị của nhóm cầm quyền cộng sản Việt Nam, các vùng đảo của tổ quốc mình, như Hoàng Sa bị chiếm đóng hoàn toàn, các đảo của Trường Sa bị Tàu lấy một số, và các nước như Phi, Đài Loan lấy một số, mà nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay thụ động, sợ hãi, né tránh khi đòi lại, thậm chí bắt nhốt dân mình khi người dân bày tỏ ý chí và hành động chống Tàu. Điều này đang là nỗi bất mãn lớn trong lòng dân Việt, trong cũng như ngoài nước. 

Theo tôi, hạ cây phải bới rễ. Cái gốc cộng sản Tàu phải chết đi, thì cái ngọn cây cộng sản Việt Nam mới héo và khô rụi. Do vậy, chúng ta cần yểm trợ tích cực các cuộc tranh đấu của Tây Tạng và các tổ chức chống cộng sản Tàu khác, ngay cả các tổ chức của người Tàu như môn phái Pháp Luân Công chẳng hạn, cần được yểm trợ, ủng hộ và tạo thành cầu nối, mối liên kết chặt chẽ. 

Lấy độc trị độc. Ngày trước, chế độ cộng sản Việt Nam đã dốc sức người, sức của để tiếp thị khối phản chiến Mỹ, khối báo chí thiên tả Mỹ chống đối cuộc chiến Việt Nam, và ngay cuộc mặc cả với Tàu qua ông ngoại trưởng Kissinger và thủ tướng Tàu Chu Ân Lai, cũng do bởi áp lực của khối thiên tả phản chiến này, để sau hết, quân Mỹ rút chạy và bỏ rơi miền Nam Việt Nam vào tay cộng sản miền Bắc. 

Hôm nay, chúng ta hãy vận động truyền thông Mỹ và thế giới nhìn rõ về hình ảnh Đại Hán của Tàu là mối đe doạ của thế giới, kể cả đe doạ Mỹ trong tương lai gần. Hình ảnh của tự thiêu, đốt cháy thân mình, phản đối Tàu của thanh niên và người dân Tây Tạng, là hình ảnh sống động, chứng cớ hùng hồn nhất, về sự tức giận, bất mãn của Tây Tạng đối với chính sách Đại Hán Trung Hoa. 

Dễ nhất, tẩy chay hàng Tàu, không ủng hộ sản phẩm Tàu dù qua nước thứ ba, là cái việc dễ làm và thiết thực nhất. Qua mạng lưới toàn cầu, email hình ảnh, thư từ, tin tức về việc chống ngoại xâm, về việc chiếm đóng các phần lãnh thổ của các nước, trong đó có Việt Nam mình đến tất cả các cơ quan truyền thông báo chí Hoa Kỳ và thế giới cũng là một việc dễ làm, chỉ ngồi trước bàn phím, gõ chữ “send” đến các địa chỉ. 

Góp gió thành bão, và chẳng bao lâu cơn bão sẽ quét sạch chế độ cộng sản Tàu hiện đang phân hoá, lung lay bên trong nội bộ của họ. Gốc cây Tàu sẽ chết, và ngọn cây Hà Nội cộng sản Việt Nam sẽ khô héo. 

Nhìn người lại nghĩ đến ta. Bao giờ thì ta có hình ảnh của một thanh niên Việt Nam nổi lửa đốt mình để chống Tàu tại Hà Nội? 



Read more…

AI Video maker

pictory

Code type Ad code