Nghe đọc truyện - Đừng hỏi vì sao anh yêu em

9:52 PM |

Nhật ký tình yêu 18: Đừng hỏi vì sao anh yêu em

"Nhật kí tình yêu - bản nhạc bất tận cho tình yêu đôi lứa"... Nếu nhóc vẫn còn thắc mắc tại sao anh lại đi yêu nhóc giữa bao người thì hãy ngồi yên lắng nghe anh nói điều này nhé!


NKTY 18: Đừng hỏi vì sao anh yêu em

Thực hiện: Greeny.
Bài hát: Lâu đài tình ái - Lê Hiếu
Biên tập: Vân Siu.
Read more…

Nghe đọc truyện - Em đã đánh mất một tình yêu?

9:50 PM |

Em đã đánh mất một tình yêu?


Tại sao vào 1 ngày trước đây không xa em như một bà hoàng trong lâu đài hạnh phúc do chính anh giành tặng, mang đến cho em còn giờ đây em lại như 1 kẻ trắng tay đói khát?

Tại sao mới ngày nào là yêu thương ngọt ngào thì giờ đây toàn đắng cay, đau đớn?

Tại sao mới ngày nào là môi hôn say đắm, là ánh mắt mê đắm nhìn nhau còn giờ đây chỉ là nước mắt mặn đắng môi, cay xè và nhạt nhòa khóe mắt.



Thực hiện bởi Kún và Nhóm sản xuất Dalink Studio

Tại sao mới ngày nào tay trong tay ấm áp, muốn siết chặt để được gần nhau hơn, để được hòa vào nhau mãi mãi còn hiện tại em thấy đôi tay mình thừa thãi và giá lạnh?

Tại sao mới ngày nào là hơi thở nồng nàn, gấp gáp…còn lúc này chỉ là gấp gáp của tiếng khóc nấc nghẹn ngào chứ còn đâu nồng nàn?



Tại sao ngày có anh nhanh tàn đến thế, thời gian bên anh sao trôi nhanh thế còn khi em ở một mình không anh mãi mãi thì nó như đứng lại và dài mãi ra?

Đêm như dài hơn và nỗi cô đơn như nhân lên gấp bội?

Em cứ tự hỏi mình tại sao , cứ hỏi như một kẻ vô hồn khi tất cả cái câu hỏi tại sao ấy được đặt ra thì em đã có cả đống câu trả lời cho mình. Bởi vì em chưa tin hay em không giám tin vào sự thật từ cả đống câu trả lời đó mang lại! Tại sao ư?

Em như một kẻ trắng tay đói khát vì em đã quá tham lam mà đánh mất tất cả. Em chỉ muốn anh mãi là của em mà quên đi rằng mình đang yêu anh chứ không phải sở hữu anh. Em khiến anh ngột ngạt vì thiếu hơi thở của sự tự do. Mà anh cần phải sống để yêu chứ không phải yêu để chết nên anh đã ra đi cùng với những gì thuộc về anh. Và như thế em trắng tay…rồi em đói khát…

Ảnh minh họa

Em yêu anh muốn anh mãi là của mình nhưng lại ngốc nghếch trao tặng trọn vẹn con tim, tâm trí mình cho anh. Để khi anh đi em chỉ là con người không hoàn chỉnh. Thiếu mất trái tim sống còn không được nói gì là đau. Không chỉ đau mà là rất đau mới đúng. Mà khi đau người ta sẽ hay khóc mà khi khóc sẽ có nước mắt mà nước mắt sẽ mặn và cay. Khóc nhiều sẽ mệt, khi mệt mỏi sẽ thấy miệng khô đắng. Thế đấy! giờ đây chỉ còn lại đắng cay và đau đớn là vì..

Tay em thừa thãi và lạnh giá chỉ vì anh đi mất rồi em còn ai bên mình nữa đâu để mà có đôi bàn tay để nắm, để được sưởi ấm ?

Khi người ta đánh mất thứ gì đó người ta mới nhận ra thứ đó có giá trị với mình như thế nào. Mất anh rồi em mới biết mình cần anh và yêu anh nhiều như thế nào nhưng đã quá muộn rồi phải không anh? Em tiếc nuối để rồi em chỉ biết khóc… và …khóc mà thôi.

Em xa vời với quá khứ, em lạc lõng với hiện tại, một hiện tại không anh. Em dằn vặt với ngày tháng. em trống trọi với màn đêm và thấy mình như tuyệt vọng với sự cô đơn.

Em đã đánh mất tình yêu nơi anh, đánh mất đi tình yêu mà đã thuộc về mình. Chỉ tại em tham lam, chỉ tại em ngốc nghếch và tất cả cũng chỉ tại em…?

Em cần biết bao nhiêu cái giá như… giá như em đừng tham lam đòi quyền sở hữu người em yêu. Giá như em đừng nhõng nhẽo để anh thấy mỏi mệt. Giá như em yêu anh mà chịu hiểu cho anh dù một lần. Giá như em đừng yêu anh quá nhiều và cả giá như ta đừng “vội vàng”, giá như ta đừng vì cái tôi quá lớn của mình, giá như ta giám hi sinh được vì nhau chỉ 1 lần… Nhưng giá như nó chỉ là một điều không thực, không bao giờ xảy ra. Mà có xảy ra cũng không giành cho tình yêu của em và anh, anh nhỉ?

Em biết mình đã sai rất nhiều với anh mà không thể sửa sai vì anh được nữa. Em biết mình đau và đáng thương nhưng em sẽ cố gắng bước và mạnh mẽ đi về phía trước vì em tin ở cuối con đường vẫn còn 1 người nữa yêu em, có thể không nhiều như anh nhưng cho em cơ hội để em sửa sai nơi con người mình. Và em cũng tin ở một ngã rẽ khác anh cũng trông thấy em và mỉm cười chúc em hạnh phúc!


  • Gửi từ:Thùy Nguyễn – email: julynguyen68@

(Megafun)
Read more…

Những bộ óc tuyệt nhất đang dùng vào việc nhỏ

7:37 PM |

Những bộ óc tuyệt nhất đang dùng vào việc nhỏ

 - Những bộ óc tuyệt vời nhất của trường đại học Việt Nam đang bị dùng vào một việc rất nhỏ là mưu sinh để tồn tại.  Đó là lý do TS Nguyễn Thị Từ Huy quyết định từ bỏ công việc dạy học để chuyển sang làm việc ở Viện Nghiên cứu và Phát triển Giáo dục (Institute for Research on Educational Development), gọi tắt là “Viện IRED”, một công việc cho phép chị tiếp tục đóng góp cho nền giáo dục Việt Nam.
VietNamNet có cuộc trao đổi với TS Nguyễn Thị Từ Huy, người lấy bằng tiến sĩ văn chương của ĐH Paris 7 về hình ảnh của người thầy đại học ngày nay.

TS Nguyễn Thị Từ Huy.
PV: Vì sao chị rời bỏ nghề giảng viên để chuyển sang làm nghiên cứu giáo dục?
TS Nguyễn Thị Từ Huy: Làm giảng viên, để có thể sống được, tôi buộc phải đi dạy quá nhiều, không có thời gian cho công việc nghiên cứu. Qua các giờ giảng cho bậc cao học và nghiên cứu sinh mà tôi từng tham dự ở Pháp, phát hiện quan trọng nhất của tôi là: giảng viên không truyền thụ kiến thức, giảng viên làm công việc sản xuất ra kiến thức (nghiên cứu). Bài giảng là các nghiên cứu mới của họ, không lặp lại của người khác, và không lặp lại chính họ. Ở trình độ cử nhân, có những loại bài giảng nhằm tổng hợp kiến thức hoặc diễn giải phân tích các tác, giả tác phẩm kinh điển.
Tuy nhiên, xem xét kỹ ta thấy các diễn giải đó đều ít nhiều mang dấu ấn cá nhân của người giảng dạy. Viện IRED sẽ cho tôi cơ hội gắn bó với công việc nghiên cứu mà tôi yêu thích, và hơn cả yêu thích, nghiên cứu là điều kiện cho sự phát triển và hoàn thiện. Có hiện tượng nào trong đời sống có thể đạt chất lượng cao, đạt hiệu quả mà không cần tới sự nghiện cứu không? Tôi nghĩ muốn phát triển giáo dục cần có những nghiên cứu cẩn thận.
PV: Những giảng viên ĐH hiện nay có thể coi là nguồn trí thức rất quan trọng của đất nước, nhưng theo chị, họ có đang được sử dụng đúng với tiềm năng của họ? Phải chăng chúng ta đang không để cho “những bộ óc mạnh nhất, những bộ óc tuyệt vời nhất phải được dùng để giải quyết các vấn đề lớn nhất” (Bill Gate)  mà diễn ra tình trạng ngược lại như chị từng phát biểu: “nhiều trí tuệ mạnh đã chỉ được sử dụng để giải quyết những việc rất nhỏ nhặt, đôi khi buộc phải dùng chỉ để giải quyết vấn đề mưu sinh cá nhân mà thôi”?
"Nếu giảng viên đại học của chúng ta có mức lương đủ sống, điều kiện làm việc tương tự thì khả năng của họ không thua kém giảng viên nước ngoài" (TS Nguyễn Thị Từ Huy)
TS Nguyễn Thị Từ Huy: Đa số những đồng nghiệp trẻ của tôi, những sinh viên xuất sắc được giữ lại làm việc ở các trường đại học đều là những người rất có năng lực. Nhưng năng lượng của họ, chất xám của họ, trí tuệ của họ phần lớn bị tiêu dùng vào việc làm thế nào để tồn tại, bởi vì đồng lương không cho phép họ tồn tại, thậm chí chỉ tồn tại ở mức độ tối thiểu.
Những cựu lưu học sinh nước ngoài như chúng tôi thường chia sẻ với nhau ý nghĩ rằng chúng ta (các giảng viên ĐH) sẽ không thua kém quá nhiều các đồng nghiệp trên thế giới như hiện nay, nếu chúng ta có điều kiện làm việc tương tự. Tôi thực sự rất đau lòng khi nhìn thấy nguồn năng lượng chất xám, nhiệt tình và tâm huyết của “những bộ óc mạnh” đang bị lãng phí hàng ngày hàng giờ trên đất nước này nơi đang rất cần đến trí tuệ để phát triển xã hội.
Làm sao có thể nâng cao chất lượng đại học nói riêng và giáo dục nói chung khi mà giáo viên phải sống dưới mức nghèo khổ như hiện nay, khi mà chất lượng giảng dạy và nghiên cứu bị hy sinh một cách không thể tránh khỏi trước nhu cầu “phải sống”?  Có lẽ là tôi quá bi quan khi nghĩ như vậy, nhưng làm sao chối bỏ được thực tế. Mọi mong muốn nâng cao chất lượng sẽ chỉ dừng lại ở mức độ mong muốn mà thôi, nếu điều kiện sống tối thiểu của giáo viên không được bảo đảm, và nếu không đảm bảo được điều kiện căn bản của giáo dục: tự do học thuật, tự do giảng dạy và tự do học tập.
PV: Chị từng viết:“Thầy không chỉ truyền dạy cho trò, mà còn đánh giá được các giá trị của trò” nhưng cũng viết “sinh viên có nghĩa vụ phải vượt qua giảng viên, người thuộc về thế hệ trước”, chị giải thích điều này như thế nào?
TS Nguyễn Thị Từ Huy: Quan hệ thầy trò đúng nghĩa không chỉ là quan hệ giữa người cung cấp tri thức và  người tiếp nhận tri thức, mà còn là quan hệ giữa  người giữ vai trò đào luyện văn hóa và người sẽ bảo tồn và phát triển các giá trị của cả nền văn hóa, ở phạm vi hẹp của một quốc gia và ở phạm vi rộng của nhân loại.
Nhìn như vậy thì thầy là một giá trị và trò cũng là một giá trị. Lúc đó người thầy sẽ xem học trò như là các giá trị mà mình cần góp phần xây dựng và góp phần vào quá trình tự xây dựng các giá trị của trò. Người thầy không thể giúp trò tự xây dựng các giá trị của mình nếu như họ không đánh giá được rằng mỗi học sinh có những giá trị riêng như thế nào, nếu họ không đánh giá được khả năng và thế mạnh của học sinh.
Người thầy cần hiểu rằng việc học sinh có thể giỏi hơn họ ở nhiều phương diện là chuyện bình thường. Và người học trò cần hiểu rằng mình phải cố hết sức để đi xa nhất có thể trong khả năng của mình, và đi xa hơn cả thầy, vì như thế mới tạo nên sự phát triển, không chỉ cho chính mình mà  cho cả xã hội.
Tuy nhiên chúng ta không nên tuyệt đối hóa chữ “vượt qua”. Có những đầu óc không bao giờ nhân loại vượt qua được. Người ta thừa nhận rằng cho đến nay nhân loại đã tiến những bước dài trên con đường nhận thức thế giới và  nhận thức chính mình, nhưng vẫn chỉ là giải quyết những gì đã được đặt nền móng bởi các đầu óc khổng lồ thời Hy Lạp cổ đại. Tuy nhiên một trong những nghĩa vụ làm người của mỗi cá nhân là phải vượt qua chính mình; và nghĩa vụ của mỗi thế hệ là phải đi xa hơn thế hệ trước. Điều đó làm nên sự phát triển.
Ảnh: Lê Anh Dũng

PV: Từng là giảng viên khoa Văn học và Ngôn ngữ, chị thấy sinh viên ngày nay học tập như thế nào? (Sự chủ động thay vì thụ động, lòng khát khao kiến thức, tự nghiên cứu, tính sáng tạo, khả năng ngoại ngữ…)

TS Nguyễn Thị Từ Huy: Trước đây, trong các giờ giảng của mình, tôi thường để cho sinh viên tự tìm hiểu tác phẩm (sáng tác và lý luận) ở nhà và thuyết trình phần chuẩn bị của họ ở trên lớp. Do vậy, những gì họ bộc lộ cho tôi thấy là sự chủ động, khả năng tìm kiếm các nguồn tư liệu một cách độc lập, khả năng xử lý tư liệu. Một số sinh viên đã làm tôi ngạc nhiên về những ý tưởng độc sáng của họ khi họ vận dụng một vài kiến thức lý luận để phân tích thực tế sáng tạo.
Tuy nhiên, nguồn tư liệu tiếng Việt của chúng ta, trong lĩnh vực hẹp của tôi là lý luận về văn chương, không có sự đa dạng, và không cập nhật được thời sự của giới nghiên cứu ở lĩnh vực này trên thế giới. Và sinh viên, dù chủ động đến mấy, thì cũng không thể tự sáng tạo ra các phương pháp hay cách thức nghiên cứu riêng của họ, khi mà các bờ vai khổng lồ còn ở đâu đó rất xa xôi. Chúng ta đều biết rằng ta chỉ có thể tư duy trên cơ sở kết quả tư duy của người khác mà thôi.
Còn về năng lực ngoại ngữ thì không thể phủ nhận một thực tế đáng buồn là sinh viên ngành khoa học xã hội nhìn chung yếu kém về ngoại ngữ. Trước tình trạng thiếu trầm trọng các tác phẩm dịch như hiện nay thì ngoại ngữ là một công cụ hết sức quan trọng để tiếp xúc với các nguồn tư liệu, với sự hỗ trợ kỳ diệu của Internet.
PV: Điều sinh viên phải làm là suy nghĩ (chứ không phải học thuộc lòng) về những gì giảng viên nói, SV cần biết cách hoài nghi và phản biện để có thể đi tới xác lập sự tin tưởng trên cơ sở của lý lẽ và lập luận. Tại các lớp chị dạy, có bao nhiêu phần trăm sinh viên làm được điều này?
"Công nghệ "chiếu chép" có nguy cơ thủ tiêu hoàn toàn các chức năng của não bộ, còn nguy hiểm hơn hình thức đọc chép cổ truyền" (TS Nguyễn Thị Từ Huy)
TS Nguyễn Thị Từ Huy: Tôi nghĩ rằng hầu hết SV có khả năng làm điều này, nếu có sự khích lệ đồng bộ của tất cả các giảng viên. Nếu (lại nếu) chỉ có một số giảng viên khuyến khích hoài nghi, phản biện, trong khi một bộ phận vẫn giảng dạy, ra đề thi và chấm điểm theo kiểu thầy truyền thụ kiến thức, trò ghi nhớ đầy đủ, trung thành với quan điểm của giáo viên thể hiện trong bài giảng, thì dưới áp lực của điểm số, SV sẽ khó có thể xây dựng khả năng hoài nghi, phản biện, (áp lực của điểm đồng nghĩa với áp lực về cơ hội công việc sau khi ra trường).
Một số ít sinh viên rất bản lĩnh và có ý thức đầy đủ về giá trị cá nhân và về khả năng tư duy của họ, điều khiến họ chấp nhận những điểm số thấp, đổi lại là giữ được sự độc lập trong nhận thức và trong việc trình bày nhận thức riêng. Tuy nhiên rủi ro là những sinh viên đó sẽ gặp khó khăn khi tìm việc, và các nhà tuyển dụng sẽ có nguy cơ bỏ lỡ mất những người có năng lực thực sự nếu việc tuyển dụng chỉ dựa trên hồ sơ (ở đây chúng ta giả định là đã loại bỏ những “tiêu chí” tuyển dụng  khác như quan hệ cá nhân, phong bì, quyền lực…giả định là nhà tuyển dụng muốn chọn những người có năng lực).

PV: Giáo dục thế giới đang trở thành một “công nghệ” nhiều hơn là sáng tạo, chị có đồng ý như vậy không?
TS Nguyễn Thị Từ Huy: Theo những kinh nghiệm cá nhân mà tôi có được khi tiếp xúc với các khoa về khoa học xã hội của một số trường đại học ở Paris thì không thấy có gì mang tính công nghệ. Các kỹ thuật như máy chiếu rất ít được sử dụng, trừ khi họ dùng để chiếu các tư liệu ảnh, phim…Dạy học đòi hỏi các phương pháp. Các kỹ năng giảng dạy có thể được công nghệ hóa. Tuy nhiêndạy học là cả một nghệ thuật.
Đó không phải là nghệ thuật thôi miên học trò, mà đó là nghệ thuật thức tỉnh năng lực tư duy, nhận thức, khơi dậy tiềm năng sáng tạo, đánh thức các khát vọng và bồi đắp cảm xúc, mở rộng nhãn quan… Nghệ thuật ấy đòi hỏi người thầy cũng phải huy động tất cả những năng lực đó ở chính mình.
Công nghệ chỉ là phần phụ trợ, theo tôi. Hơn nữa, chính các sinh viên của tôi nhận thấy rằng công nghệ “chiếu chép” ngày nay, nếu không cẩn thận, còn nguy hiểm hơn hình thức đọc chép cổ truyền. Vì trong quá trình đọc chép, dù sao sinh viên vẫn còn phải để cho não bộ hoạt động, não cần phải ghi nhớ những gì nghe được trước khi chép ra giấy. Còn công nghệ “chiếu chép” có nguy cơ thủ tiêu hoàn toàn các chức năng của não bộ, chỉ còn lại mắt và tay hoạt động mà thôi. Và công nghệ “copy-paste”, được sinh viên vận dụng khi chuẩn bị bài thuyết trình, hoàn tất nốt quá trình thủ tiêu các năng lực tư duy, và tạo điều kiện cho nạn dịch đạo văn phát triển.
PV: Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện thú vị này.
TS Nguyễn Thị Từ Huy đã hoàn thành bậc Tiến sĩ ngành Văn học Pháp đương đại, Khoa Văn học - Nghệ thuật và Điện ảnh, Đại học Paris 7 năm 2004-2008. Chị vừa rời bỏ vị trí giảng viên khoa Văn học và Ngôn ngữ của ĐHKHXH&NV (TP.HCM).

Read more…

Tiếu Ngạo Giang Hồ ( Kim Dung ) - Phần 3 (Tập 81 - 132)

11:17 AM |

Tiếu Ngạo Giang Hồ ( Kim Dung ) - Phần 3 (Tập 81 - 132)



Trước khi nghe đọc các tập còn lại của bộ truyện audio kiếm hiệp Tiếu Ngạo Giang Hồ của tiểu thuyết gia Kim Dung . Mời các bạn đọc một bài viết về nhân vật chính của bộ truyện - Lệnh Hồ Xung của Huỳnh Ngọc Chiến .

Lệnh Hồ Xung – chân dung gã tửu đồ lãng tử
Dường như có một qui luật trong sáng tạo của các thiên tài là : các tác phẩm thường đi từ bi đến lạc hoặc đi từ lạc đến bi. Nhà viết kịch vĩ đại Shakespeare, sau các hài kịch Much ado about nothing, The merchant of Vernice v.v... lại sáng tạo tiếp các bi kịch như King Lear, Othello, Macbeth v.v.... Còn Kim Dung thì ngược lại, sau các tác phẩm làm tan nát lòng người như Thiên long bát bộ, thì Tiếu ngạo giang hồ là tác phẩm tương đối ít bi thương. Khung trời máu lửa của võ lâm dường như đã bắt đầu tửơi sáng hơn khi mà các thành kiến chính tà và thị phi ân oán cũng như tham vọng thống nhất giang hồ đều tiêu dung, hoá giải trong khúc cầm tiêu hợp tấu Tiếu ngạo giang hồ của Nhậm Doanh Doanh và gã tửu đồ lã ng tử Lệnh Hồ Xung.

Trước khi Lệnh Hồ Xung xuất hiện trong tác phẩm Tiếu ngạo giang hồ, Kim Dung đã chuẩn bị một bối cảnh khá chu đáo, dù chỉ toàn bằng lời kể. Chính sự có mặt trong vắng mặt càng làm tăng thêm vẽ hấp dẫn cho nhân vật cực kì đáng yêu này. Thoạt tiên ngưòi ta chỉ biết đến gã như tên “ bợm nhậu” khi lừa một ông lão ăn mày để uống hết vò rượu ngon bằng nội công thâm hậu của mình. Kế đó, gã lại hiện ra như là kẻ mất nết ưa gây hấn khi giao du với tên dâm tặc Điền Bá Quang và giết đệ tử phái Thanh Thành. Bao nhiêu ác cảm, ngộ nhận đều trút lên đầu gã. Chỉ từ lúc cô tiểu ni xinh đẹp Nghi Lâm xuất hiện thì mọi chuyện mới thay đổi, và qua lời kể của cô, chân dung tên tửu đồ bẻm mép, giảo hoạt đómới bắt đầu hiện rõ nét như là một người trượng nghĩa, thông minh và cực kì liều lĩnh.

Đến khi gương mặt nhợt nhạt của gã, với đôi môi mỏng dính và đôi mày hình lưỡi kiếm hiện trên giường của một kỉ viện thành Hành sơn thì độc giả đã hình thành thêm được tính cách của gã : ngang tàng, đởm lược, ứng biến cực kì mau lẹ. Có gì lí thú hơn khi chưởng môn phái Thanh Thành là Dư Thương Hải bị gã, dù toàn thân bất lực do bị trọng thương, dùng mẹo khiêu khích, lừa không cho mở tấm mền giấu Khúc Phi Yến và Nghi Lâm đang run sợ bên cạnh gã. Một dạng biến tửớng thông minh của mưu kế kiểu “ Không thành” mà Khổng Minh dùng lừa Tử Mã ý, làm người đọc vô cùng khoan khoái !

Có lẽ tất cả các chi tiết trên chỉ là sự chuẩn bị của Kim Dung về tính cánh của Lệnh Hồ Xung để lí giải việc lí dó vì sao gã có cơ duyên được Phong Thanh Dương truyền cho môn kiếm pháp vô địch thiên hạ : Độc Cô cưu kiếm, môn học không chỉ đòi hỏi trí thông minh mà còn cần phải có một tâm hồn khoáng đạt, không câu nệ, cố chấp, và ứng biến linh hoạt. Người đọc làm sao quên được đoạn gã bị phạt trên đỉnh núi Hoa sơn và buộc phải đấu kiếm nhiều phen với Điền Bá Quang để khỏi bị họ Điền “mời” xuống núi. Cùng uống với họ Điền hai vò rượu quí hiếm duy nhất thế gian là để tạ tình tri kỉ, dù họ Điền là tên dâm tặc, đó là cái tình. Uống xong, tuốt kiếm đánh nhau, không chấp nhận xuống núi vì tuân theo sư mệnh, đó là cái lí. Khi gã dùng một mẹo vặt khá tồi bại, không xứng đáng với đệ tử danh môn chính phái, để gạt được Điền Bá Quang nhằm tranh thủ thêm thời gian học môn Độc Cô cưu kiếm, gã biện bạch với Phong Thanh Dương là : đối với bọn đê hèn vô liêm sỉ thì phải dùng thủ đoạn đê hèn vô liêm sỉ, người đọc hồi hộp biết ngần nào khi nghe vị tôn sư võ học kia nghiêm nghị hỏi lại : “Thế đối phó với bậc chính nhân quân tử thì sao ?”. Câu hỏi như một loại công án thách thức sự ứng biến chân thành. Gã đã thành thực lẫn bạo gan trả lời đúng với tính cách của mình, không một lớp sơn phù phiếm hoa hoè giả tạo của môn qui : “Cho dù bọn họ có là bậc chính nhân quân tử đi nữa, mà nếu như họ muốn giết đệ tử, thì đệ tử quyết không cam tâm để bị giết, cùng lắm đến lúc chẳng đặng đừng đó, thì thủ đoạn hèn hạ vô liêm sỉ cũng phải dùng tạm chớ biết làm sao !” ( Tựu toán tha chân thị chính nhân quân tử, thảng nhược tưởng yếu sát ngã, ngã dã bất năng cam tâm tựu lục, đáo liễu bất đắc dĩ đích thời hậu, ti bỉ vô sỉ đích thủ đoạn, dã chỉ hảo dụng thượng giá ma nhất điểm bán điểm liễu ). Người đọc lo ngại thay cho gã, sợ câu nói liều lĩnh làm phật ý vị Thái sư thúc tổ của môn phái. Ngờ đâu ta còn khoan khoái hơn khi nghe Phong Thanh Dương tươi cười rạng rỡ, nói : “ Hay lắm, hay lắm ! Câu nói của nhà ngươi đúng là khác với bọn ngụy quân tử giả mạo bịp đời. Bậc đại trượng phu hành sự thích việc gì ra việc nấy, linh hoạt như nước chảy mây bay, tuỳ ý thích mà làm. còn tất cả những thứ qui củ võ lâm, giáo điều môn phái gì gì đó đều chỉ là cái rắm chó thúi đáng vất đi mà thôi ! “ (Hảo, hảo! Nễ thuyết giá thoại, tiện bất thị giả mạo vi thiện đích ngụy quân tử. Đại trượng phu hành sự, ái chẩm dạng tiện chẩm dạng, hành vân lưu thủy, nhậm ý sở chí, thậm chẩm võ lâm qui củ, môn phái giáo điêu, toàn đô thị phóng tha ma đích cẩu xú tí !).

Trong toàn bộ tác phẩm Kim Dung, tôi cho rằng không có đoạn nào làm người đọc cảm thấy thống khoái hơn đoạn đối thoại trên đây, khi nghe câu nói vô cùng khoái ý chân tình của một bậc cao nhân tiền bối của võ lâm, một vị đại tôn sư võ học, mà lại là của phe được xem là chính giáo ! ấy vậy mà người đọc vẫn kính mộ PhongThanh Dương như một con thần long phiêu hốt, ngẫu nhiên ghé về trần gian trao một tặng vật cho người hữu duyên rồi biến mất. Để rồi về sau, hình ảnh ông chỉ xuất hiện như một huyền thoại, qua hồi tưởng của hai vị đại tôn sư võ học khác là giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo Nhậm Ngã Hành và phương trượng chùa Thiêú lâm Phương Chứng đại sư. Kim Thánh Thán khi phê bình Tây sương kí của Vương Thực Phủ, nhân đọc đoạn biện bạch của nhân vật nữ tì tên Hồng, ông quá thích thú bèn liên tửởng đến ba mươi ba điều thống khoái trên đời ; tôi cho rằng đoạn đối thoại lí thú này, giữa Phong Thanh Dương và Lệnh Hồ Xung, đáng được đưa thêm vào thành điều thống khoái thứ ba mươi bốn của họ Kim !

Đoạn đối thoại rất trung thực, phản ánh được những đặc điểm rất con người, không hoa hoè, cường điệu. Điểm quyến rũ của tác phẩm Kim Dung vẫn thường nằm ở các chi tiết rất nhỏ đó. Sẽ chán biết ngần nào khi mà các nhân vật ai ai cũng sống, cũng ăn nói, cũng hành động theo một khuôn khổ ước lệ như nhau, nhất là lúc “ lỡ “ được tiếng là thuộc danh môn chính phái ! Luôn phải cố tạo một cái gì đó khác người thường, khác với đám phàm phu tục tử, phải sống theo cái khuôn vàng thước ngọc của ngàn xưa, mà không bao giờ dám sống thực là mình !. Đó là điểm mà Trang tử chế nhạo là “ Chỉ thích cái thích của ngưòi mà không tự thích cái thích của mình“ . Cái thực tại người vẫn luôn luôn tồn tại trong những điều bình dị và hết sức đời thường. Ta cũng hiểu lí do vì sao trong truyện Kiều, nhân vật đáng cảm thông nhất và gần gũi với con người nhất vẫn là Thúc Sinh. Không như Kim Trọng và Từ Hải, chỉ là những nhân vật mang tính ước lệ, quá lí tưởng đến mức hầu như không thực. Nhân vật Lệnh Hồ Xung hấp dẫn người đọc trước hết ở chổ sống rất thực và rất con người.

Suốt cuộc đời hành sự của Lệnh Hồ Xung, từ lúc lừa Điền Bá Quang để cứu Nghi Lâm, bị hàm oan là giết sư đệ, lấy cắp kiếm phổ, tình cờ gặp Doanh Doanh, qua hình ảnh Bà Bà, ngoài ngõ trúc thành Lạc dương, được quần hào hắc đạo nghinh đón trên sông, bỡn cợt với giáo chủ Ngũ độc giáo Lam Phựơng Hoàng, uống rượu tại Ngũ bá cương, cho đến khi sống chung với Doanh Doanh bên suối vắng, rồi rời chùa Thiếu lâm, giúp Hướng Vấn Thiên đánh quần hùng hai phe hắc bạch, vô tình cứu Nhậm Ngã Hành, học Hấp tinh đại pháp, ám trợ phái Hằng sơn lột mặt nạ bọn Tung sơn, kéo quần hùng đại náo Thiếu lâm tự, từ chối gia nhập Nhật nguyệt thần giáo v.v... những việc làm của gã dù đúng hay sai đi nữa thì Lệnh Hồ Xung vẫn hiện chân dung là gã lã ng tư đa tình sống bạt mạng, sống say mê, sống rất chân thành và chân tình với cái Tâm hoàn toàn trong sáng. Các bậc chân nhân xưa nay đều quí trọng chữ thành ! Chính vì lẽ đó mà sau này, dù mang tiếng bao tai tiếng hư đốn, bị trục xuất khỏi phái Hoa sơn thì Lệnh Hồ Xung vẫn lọt vào mắt xanh của hai bậc Thái sơn Bắc đẩu trong võ lâm là Phương Chứng đại sư và Xung Hư đạo trưởng. Và càng oái ăm hơn khi Định Nhàn sư thái trước lúc lâm chung lại chọn mặt gởi vàng, uỷ thác cho gã làm chưởng môn phái Hằng sơn toàn là các ni cô !

Chính nhờ bản tính hồn nhiên khoáng đạt, giỏi ứng biến mà môn Độc cô cửu kiếm trong tay Lệnh Hồ Xung còn đạt đến những thành tựu cao hơn cả vị Thái sư thúc tổ Phong Thanh Dương. Ngay cả Nhậm Ngã Hành khi ngồi trong đại lao dưới đáy Tây hồ, cũng không tin nỗi điều đó khi nghe thuật lại việc một đại cao thủ là Nhị trang chúa Hắc Bạch tử bị gã đánh cho liểng xiểng, đến chiêu thứ bốn mươi cũng không phản kích nỗi !

Cái bản tính hồn nhiên khoáng đạt đó, một biểu hiện khác của trạng thái vô tâm, là yếu quyết để lĩnh hội kiếm ý trong Độc cô cửu kiếm, có thể có được không nếu gã không phải là một tưu đồ, đệ tử của Lưu Linh ? Vị sư mẫu gã cũng nhận định về gã : bừa bãi thành tánh, hời hợt rượu chè (hồ náo nhậm tánh, khinh phù háo tưu). Nhưng cũng chính vị sư mẫu đó lại cực kì thương yêu gã như con ruột vì bà hiểu tấm lòng của gã rất chân thành, cái tâm của gã rất trong sáng.

Không phải ngẫu nhiên mà trong Tiếu ngạo giang hồ, Kim Dung để cho nhân vật Nhạc Bất Quần - với ngoại hiệu Quân tử kiếm - làm sư phụ Lệnh Hồ Xung. Kim Dung cố tình muốn làm nổi bật nét tương phản của chữ ngụy và chữ thành giữa hai thầy trò. Một bên che đậy tà tâm thâm độc dưới lớp vỏ cực kì khuôn thước qui củ, một bên cứ hồn nhiên theo ý thích mà hành sự, xét thấy không thẹn với lòng là được. Cuối cùng, khi cái mặt nạ giả dối của vị sư phụ mà gã hằng tôn kính đã rơi xuống để hiện nguyên hình là tên ngụy quân tử vô cùng gian xảo, thì hai thầy trò bị đẩy vào thế phải giao đấu với nhau bằng hai môn kiếm pháp tối cao. Rốt cuộc Độc cô cửu kiếm vẫn chiến thắng Tịch tà kiếm pháp, cũng như chữ Ngụy vẫn luôn luôn phải bị đánh bại bởi chữ Thành !

Trong Tiếu ngạo giang hồ, nói đến Lệnh Hồ Xung mà không nói đến nhóm Đào cốc lục tiên sẽ là điều thiếu sót lớn. Nhưng đó sẽ là nội dung của một bài viết khác. Đặt sáu nhân vật hồn nhiên ngây ngô bên cạnh Lệnh Hồ Xung, Kim Dung càng làm tăng thêm vẽ khoái hoạt, bỡn đời của gã. Một tay tưu đồ thuộc nòi lãng tử đa tình như Lệnh Hồ Xung thì có thiết tha gì với cái chức Giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo hay cái tham vọng thống trị giang hồ ? Có lẽ các thứ đó đối với gã cũng không lí thú bằng uống một vò rượu ngon, rồi cùng người yêu rong chơi bốn biển và thả hồn theo khúc Tiếu ngạo giang hồ trong tiếng hợp tấu của cầm tiêu !

Đến đây , không thể để các bạn chờ lâu hơn nữa , xin giới thiệu đến các bạn các tập còn lại của bộ truyện audio kiếm hiệp Tiếu Ngạo Giang Hồ .

Tieu Ngao Giang Ho 081 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 082 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 083 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 084 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 085 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 086 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 087 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 088 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 089 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 090 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 091 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 092 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 093 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 094 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 095 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 096 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 097 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 098 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 099 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 100 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 101 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 102 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 103 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 104 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 105 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 106 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 107 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 108 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 109 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 110 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 111 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 112 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 113 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 114 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 115 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 116 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 117 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 118 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 119 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 120 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 121 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 122 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 123 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 124 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 125 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 126 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 127 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 128 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 129 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 130 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 131 - Kim Dung.mp3
Tieu Ngao Giang Ho 132 - End - Kim Dung.mp3

Tải về máy tính để nghe toàn bộ audio truyện "Tiếu Ngạo Giang Hồ" tại đây

Mời nghe lại :

Phần 1 - Tiếu Ngạo Giang Hồ ( Tập 01 - 40 )
Phần 2 - Tiếu Ngạo Giang Hồ ( Tập 41 - 80 )
Read more…

AI Video maker

pictory

Code type Ad code